Ê mấy cha, mấy má, tui nay rảnh rỗi nên kể chuyện “poker Sài Gòn” cho nghe nè. Nghe nói dạo này ở Sài Gòn người ta khoái chơi poker lắm, mà tui thì cóc biết cái trò đó là cái gì đâu. Thấy người ta nói rần rần, tui cũng tò mò muốn chết.
Nghe đâu á, poker Sài Gòn nó có nhiều câu lạc bộ lắm. Nào là Pro Poker Club nè, rồi Imperial Poker Club, rồi Win Poker Sài Gòn, Smart Poker Club nữa chứ. Nghe tên thì sang chảnh vậy thôi chứ tui chả biết nó ra làm sao. Nghe nói mấy cái câu lạc bộ này á, toàn dân chơi chuyên nghiệp không à. Mấy ổng đánh bài ghê lắm, mà tiền bạc chắc cũng nhiều dữ.
- Pro Poker Club: Nghe nói chỗ này tổ chức mấy giải đấu quốc tế lớn dữ lắm, như là WPT, APT, APL gì đó. Tui thì cóc biết mấy cái giải này là cái gì, chắc là to lắm.
- Imperial Poker Club: Nghe nói chỗ này cũng sang chảnh không kém, chắc toàn dân nhà giàu mới dám vô.
- Win Poker Sài Gòn: Chỗ này thì tui không rõ lắm, chắc cũng là chỗ để mấy ông bà máu mê cờ bạc sát phạt nhau.
- Smart Poker Club: Nghe nói chỗ này cũng được, mà chắc cũng phải có tiền mới chơi được.
Mà nói thiệt nha, tui thấy mấy cái trò cờ bạc này nó cũng ghê gớm lắm. Chơi mà không biết đường dừng lại là có ngày bán nhà, bán cửa đó. Tui thấy mấy người chơi poker á, họ phải biết thứ tự các lá bài nữa cơ. Nghe đâu là phải xếp bài sao cho thành bộ mạnh nhất mới thắng được. Nghe thì có vẻ đơn giản, mà chắc khó lắm. Tui á, chỉ biết đánh bài cào, bài tiến lên thôi, mấy cái bài tây này tui chịu.
À mà nghe nói, tháng 11 năm 2024 vừa rồi, ở Sài Gòn cũng có mấy giải đấu poker lớn đó. Báo chí đăng rần rần, tui đọc mà chả hiểu gì. Thấy người ta bảo là giải đấu quốc tế, rồi có cả người nước ngoài đến chơi nữa. Chắc là to dữ lắm, chứ mấy cái giải làng nhàng chắc không ai thèm quan tâm.
Poker Sài Gòn bây giờ nó thành cái món giải trí được nhiều người ưa chuộng rồi. Không chỉ có mấy ông lớn, mà mấy bà, mấy cô cũng chơi nữa. Tui thấy nhiều người còn đặt cược tiền bạc nữa chứ. Chơi mà thắng thì cũng vui, mà thua thì chắc cũng buồn lắm. Mà tui nói thiệt, mấy cái trò cờ bạc này nó dễ nghiện lắm. Chơi rồi là khó bỏ lắm, nên mấy cha mấy má cẩn thận nha.
Tui á, tui già rồi, tui không ham hố mấy cái trò đỏ đen này đâu. Tui chỉ thích quanh quẩn ở nhà, chăm sóc con cháu thôi. Mấy cái trò poker này á, chắc không phải dành cho người già như tui. Mà nói đi cũng phải nói lại, tui thấy mấy người chơi poker cũng giỏi ghê. Họ phải tính toán, phải suy nghĩ đủ đường mới thắng được. Chắc là phải thông minh lắm mới chơi được cái trò này.
Thôi thì tui cũng kể luyên thuyên nãy giờ, chắc mấy cha mấy má cũng mệt rồi. Tui cũng chả biết gì nhiều về poker Sài Gòn đâu, chỉ nghe người ta nói sao thì tui kể lại vậy thôi. Mấy cha mấy má có rảnh thì cứ tìm hiểu thêm nha, chứ tui thì chịu rồi.
À mà tui dặn thêm câu cuối, chơi gì thì chơi cũng phải biết điểm dừng nha. Đừng có mà ham quá rồi lại khổ mình, khổ gia đình đó. Nghe lời tui đi, tui nói thiệt lòng đó.